Phải nói là tôi yêu đồ da vô cùng. Có ngày chìm đắm trong mớ
da để xem xét từng loại da, từng màu da, vật lộn với từng chai thuốc nhuộm, tôi
chẳng hề để ý đến bất cứ gì khác xung quanh.
Tôi từng bán da thuộc, cũng do nhân duyên đưa đẩy đến với
nguồn da thuộc ưng ý. Nhưng vẫn phải dừng, và mọi người cứ hỏi tại sao không
làm tiếp, thiếu thời gian à, thiếu vốn à… Chẳng thể trả lời tất cả mọi người được.
Tôi làm công việc giờ hành chính, còn buôn bán thế này chỉ
là làm thêm lúc rảnh rỗi. Tôi không đủ thời gian cho nó. Thế nhưng điều quan trọng
hơn là tôi biết khó có thể định giá sản phẩm mình làm đúng như giá trị của nó
được.
Bạn muốn mua da, bạn có thể ra Hòa Hảo, hàng tá cửa hàng bán
da thuộc đủ chủng loại, đảm bảo hàng thật, màu sắc đa dạng, so sánh với da tôi
bán chẳng có gì khác biệt. Hay bạn mua da theo ký, bạn cũng chẳng thấy có gì
khiến nó trở nên chênh lệch giá với da tôi bán cả.
Vậy nên tôi chẳng biết nói sao khi người ta cứ hỏi tại sao
giá ở đây lại cao hơn chỗ khác. Căn bản là quả thật nó lấy từ 1 nguồn mà ra
cũng nên.
Da thuộc xuất khẩu người ta đòi hỏi rất nhiều về kỹ thuật
thuộc. Thứ nhất, phải an toàn cho sức khỏe. Thứ 2, chất lượng khỏi phải bàn. Thứ
3, công đoạn xử lý độ dày mỏng da cũng phải đồng đều. Mỗi đơn đặt hàng ở xưởng với
hàng tấn da thì lượng không dùng được cũng không hề nhỏ. Ngoài ra, người ta có
thể dùng nguyên liệu dư của từng đơn đặt hàng để làm hàng mới, đương nhiên với
tiêu chuẩn đỡ khắt khe hơn, hàng này được bán ra ngoài. Người trong ngành còn
khó phân biệt.
Nhiều loại da người ta chỉ dùng da lớp trong, sau đó xử lý bề
mặt, dập lại y như da thuộc mặt ngoài. Đương nhiên da lớp trong chỉ là lớp kém
chất lượng, người ta hay gọi là “rác”. Nói thật là nếu không phải suốt ngày ôm ấp
mớ da thì tôi cũng còn khó nhận ra.
Tôi từng choáng váng khi đến 1 cửa hàng da nổi tiếng, khuyến
mãi cái túi y hệt của tôi, với giá chỉ bằng ¼, còn chưa bằng được giá nguyên liệu
thô tôi mua về. Cửa hàng còn cam đoan đền bù nếu phát hiện ra đó là da giả. Rồi
sau đó tình cờ và bất ngờ tôi phát hiện ra nó được làm bằng da ruột – da mặt
trong.
Nhưng cũng chính vì thế mà tôi chẳng tự tin để bán hàng của
mình, bởi tôi không đủ lý lẽ để nói với từng khách hàng về việc này. Tôi cũng sợ
khách hàng âm thầm thất vọng mà chẳng hề kiểm chứng lại với người bán. Rồi quyết
định nghỉ bán. Thỉnh thoảng vẫn làm đồ da handmade, hoặc bán hàng sản phẩm da
may công nghiệp như là một thú vui nho nhỏ.
Vậy nên đừng hỏi mềnh câu này nữa nhá, mềnh đau lòng lắm á
T_T